Chúng Thanh Phong tức giận, muốn măng cho Trương Mỹ Vân một trận để cô tỉnh ngộ ra nhưng vẫn cố kiếm chế.
Anh nhẹ nhàng nhắc nhở Trương Mỹ Vân: "Em nên nhớ em đang mang thai con của anh.
Nếu như đứa trẻ có mệnh hệ gì thì theo như hợp đồng, em sẽ phải bồi thường cho anh gấp hai lần giá trị hợp đồng chúng ta đã ký kết đó."
Nghe Chúng Thanh Phong nhắc tới việc bồi thường hợp đồng mà Trương Mỹ Vân không rét cũng thấy run.
Đúng là trong hợp đồng có ghi rõ điều khoản đó, nhưng Mỹ Vân chưa từng nghĩ tới việc một ngày nào đó chuyện chẳng may sẽ xảy ra.
Nếu phải bồi thường hợp đồng nghĩa là Trương Mỹ Vân phải trả cho Chúng Thanh Phong số tiền 10 tỷ đồng, khoản tiền mà dù cô có lao động hùng hục như trâu bò tới cuối đời cũng chưa chắc đã kiếm được.
Chúng Thanh Phong nhìn chằm chằm Trương Mỹ Vân nói: "Em không quan tâm tới an nguy của bản thân mình thì cũng làm ơn quan tâm tới con anh giúp anh.Việc này coi như anh nhờ em, có được không?"
Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thanh Phong không chớp mắt.
Cô không biết phải nói gì trong tình huống này.
Sợ Trương Mỹ Vân chưa hiểu rõ vấn đề, Chúng Thanh Phong bổ sung thêm: "Anh đang nói chuyện với em trên tư cách khách hàng.Em có ý kiến gì không?"
Không chỉ Chúng Thanh Phong mà cả ông Chúng Thời Vũ cũng đang trông chờ từng ngày để được gặp đứa bé trong bụng Trương Mỹ Vân.
Vì vậy Thanh Phong sẽ tuyệt đối không để bất cứ nguy cơ gì xảy đến với con mình, cho dù chuyện đó bao gồm cả việc phải giữ Trương Mỹ Vân ở trong nhà, có bảo vệ canh gác 24/7.
Trương Mỹ Vân cảm thấy hai bàn tay cô đang run lên.
Sợ Chúng Thanh Phong phát hiện ra điều này, Mỹ Vân vội vàng giấu hai cánh tay ra sau lưng.
Cô ngước mắt lên nhìn Chúng Thanh Phong hỏi: "Anh vừa nói anh nói chuyện với em trên tư cách gì cơ?"
Chúng Thanh Phong dõng dạc trả lời: "Anh là người thuê em mang thai hộ, nên đương nhiên được coi là khách hàng của em rồi.Không phải sao?"
Trương Mỹ Vân chua xót gật đầu thừa nhận: "Phải, anh chính là khách hàng của em.Là khách hàng vô cùng, vô cùng hào phóng."
Thì ra từ trước tới giờ Chúng Thanh Phong vẫn luôn rạch ròi với Trương Mỹ Vân như vậy.
Thanh Phong quan tâm tới Mỹ Vân, chăm lo cho cô từng bữa ăn giấc ngủ âu cũng là bởi cô đang mang thai con của anh chứ không phải xuất phát từ tình cảm anh dành cho cô.
Ấy vậy mà Trương Mỹ Vân cứ ngỡ Chúng Thanh Phong cũng có cảm tình với mình.
Cô còn nghĩ tới chuyện tương lai xa xôi của hai người.
Tới cuối cùng mọi chuyện đều là do Trương Mỹ Vân ngộ nhận, tự mình đa tình.
Trương Mỹ Vân nuốt nước mắt vào trong, cố tỏ ra kiên cường khi nói: "Anh yên tâm, từ nay trở đi em sẽ thật cẩn thận.Tuyệt đối không làm chuyện gì nông nổi, gây nguy hiểm tới con anh đâu."
Chúng Thanh Phong đã nghe câu nói này của Trương Mỹ Vân rất nhiều lần rồi.
Thế nhưng cứ ba ngày cô lại khiến anh lên cơn đau tim nhẹ, năm ngày lên cơn đau tim nặng vì những chuyện bao đồng, hành động nóng vội thiếu tính toán.
Vài ngày trước Trương Mỹ Vân vung tay tát Ngô Chí Kiên nổ đom đóm mắt, bị Chúng Thanh Phong tế cho một bài, cô ra sức hứa hẹn từ nay sẽ cẩn thận, không để bản thân lâm vào tình trạng nguy hiểm tương tự nữa.
Vậy mà mấy hôm sau Mỹ Vân đã lại một thân một mình tới nhà kho bỏ hoang ở ngoại thành, mặt đối mặt với ba tên cho vay nặng lãi, có số có má trên giang hô.
Còn tối hôm nay, Trương Mỹ Vân đã bỏ ngoài tai lời dặn dò của Chúng Thanh Phong để đi ăn với Ngô Chí Kiên.
Quả thật mỗi lần Chúng Thanh Phong nghe chuyện liên quan tới Trương Mỹ Vân anh đều giật mình thon thót.
Chúng Thanh Phong ước gì có thể thu nhỏ Trương Mỹ Vân lại để bỏ cô vào túi, lúc nào cũng mang theo bên mình cho yên tâm.
Để từ nay về sau Trương Mỹ Vân có ý thức hơn trong việc giữ an toàn cho bản thân mình, Chúng Thanh Phong đành phải nói ra những lời khiến cô mất lòng: "Lời nói gió bay, ráo nước bọt là em sẽ quên ngay những lời mình đã hứa."
Quả đúng như dự đoán của Chúng Thanh Phong, khi vừa nghe anh nói câu đó Trương Mỹ Vân lập tức trừng mắt lên nhìn anh.
Cô nghiến răng hỏi: "Anh vừa nói gì?"
"Em viết một tờ giấy cam kết rôi ký tên vào đó giúp anh."
Sợ rằng mình đã nghe nhầm nên Trương Mỹ Vân hỏi lại Chúng Thanh Phong lân nữa cho chắc chắn: "Có phải vừa rồi anh bảo em viết một tờ giấy cam kết không?"
Chúng Thanh Phong bình thản gật đầu đáp: "Đúng vậy!"
Trương Mỹ Vân không thể ngờ được sẽ có thời điểm Chúng Thanh Phong lại đối xử với cô như vậy.
Anh thiếu tin tưởng cô tới mức bắt cô phải viết giấy cam kết.
Chuyện này mà Trương Mỹ Vân kể cho Lại Minh Nguyệt nghe thể nào hai người cũng xúm lại hùa vào mắng nhiếc Chúng Thanh Phong tới cạn nước bọt mới thôi.
Thật ra Chúng Thanh Phong cũng không mong muốn mọi chuyện sẽ đi tới nước này.
Thế nhưng anh không thể lường trước được với tính cách ngang bướng, thích lo chuyện bao đồng của Trương Mỹ Vân thì cô còn gây ra những chuyện nguy hiểm gì khác trong tương lai.
Vì vậy Thanh Phong mới đành phải đưa ra hạ sách này.
Chúng Thanh Phong đề nghị: "Chúng ta tới thư phòng đi."
Trương Mỹ Vân không nói không rằng, mạnh tay đẩy Chúng Thanh Phong sang một bên, rồi đi một mạch sang thư phòng.
Chúng Thanh Phong theo ngay phía sau cô.
Không khó để Chúng Thanh Phong nhận ra rằng Trương Mỹ Vân đang giận dôi.
Nhưng dù Mỹ Vân giận thế chứ giận nữa thì Thanh Phong cũng vẫn phải cho cô vào khuôn khổ.
Trương Mỹ Vân bầu ngày một lớn hơn, không thể để cô hành động một cách tuỳ hứng, tự rước nguy hiểm vào mình được nữa.
Tới thư phòng, Trương Mỹ Vân tự động ngồi xuống bàn làm việc của Chúng Thanh Phong.
Cô lạnh lùng rút một tờ giấy A4, lấy một cái bút rồi ngước lên nhìn anh hỏi: "Anh muốn em viết giấy cam kết thế nào đây?"
Chúng Thanh Phong ghé mông ngồi lên mép bàn, hai tay khoanh trước ngực đáp: "Em cứ viết theo anh đọc là được."
Trương Mỹ Vân chìa tay về phía Chúng Thanh Phong: "Mời đọc!"
Chúng Thanh Phong suy nghĩ một lát rồi đọc: "Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Độc lập — Tự do - Hạnh phúc.
Giấy cam kết: hứa là phải giữ lời.
Tên tôi là: Trương Mỹ Vân.
Hôm nay, tôi viết giấy cam kết này với lý do kể từ giờ phút này trở đi, tôi sẽ thực hiện đúng theo những gì mình đã hứa với anh Chúng Thanh Phong.
Tuyệt đối không hành động một cách nông nổi, thiếu suy xét gây nguy hiểm tới bản thân.
Nếu tôi làm sai sẽ phải thực hiện theo mọi yêu cầu của anh Chúng Thanh Phong."
Trương Mỹ Vân ngước lên nhìn Chúng Thanh Phong thắc mắc: "Thực hiện theo mọi yêu cầu của anh là những yêu cầu gì?"
Chúng Thanh Phong trả lời: "Phải dựa vào tình huống cụ thể mới có thể đưa ra hình phạt cụ thể được."
Trương Mỹ Vân đảo mắt, suy nghĩ rồi giao kèo với Chúng Thanh Phong: "Phạt gì thì phạt nhưng tuyệt đối không được đánh vào kinh tế?"
Chúng Thanh Phong nhoẻn miệng cười rồi nói: "Vậy thì cứ quyết định phạt tiền đi.Mỗi lần em tự đưa mình vào vòng nguy hiểm sẽ phải nộp cho anh 1 tỷ đồng."
Trương Mỹ Vân há hốc mồm vì sốc.
Cô gào lên: "Anh bị điên à Chúng Thanh Phong?"
Chúng Thanh Phong lắc lư ngón tay trỏ trước mặt Trương Mỹ Vân, khẳng định: "Không nhé! Anh hoàn toàn bình thường."