Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 180: Diễn kịch




Taxi tới, Trương Mỹ Vân mở cửa bước lên xe.
Cô nghĩ bây giờ đã là một rưỡi, nếu không mua cơm cho Chúng Thanh Phong, anh nhịn đói thật thì sao? Nhưng việc anh no hay đói đâu liên quan gì tới cô? Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng cô cũng bảo tài xế đợi chở tới quán cơm gà, gọi một phần cơm gà Mã Lai.
Trương Mỹ Vân lầm rầm mắng bản thân mình: "Chẳng có lập trường vững vàng gì cả."
Trên đường mang cơm gà Mã Lai tới văn phòng cho Chúng Thanh Phong, Trương Mỹ Vân tình cờ gặp Võ Quế Sơn.
Cô thắc mắc: "Ủa, anh Phong bảo với em là anh đi vắng mà?"
Lúc trưa đúng là Võ Quế Sơn theo Chúng Thanh Phong tới nhà máy sản xuất để giải quyết vấn đề phát sinh ở đó.
Hai người một chủ một tớ, phối hợp ăn ý, nhanh chóng xử lý ổn thỏa mọi chuyện rồi quay lại công ty lúc một giờ hơn.
Võ Quế Sơn hỏi Chúng Thanh Phong muốn ăn gì để còn order, nhưng đại boss bảo đã có người mua cơm mang tới cho anh.
Vậy là chàng trợ lý yên tâm tới bếp ăn của công ty ăn cơm.
Trên đường trở về văn phòng Võ Quế Sơn tình cờ gặp Trương Mỹ Vân.
Thấy cô xách một chiếc túi giấy in logo nhà hàng cơm gà trên đó, Võ Quế Sơn hiểu ngay ra vấn đề.
Vậy là anh đành phải nói dối để khớp với lời của đại boss nhà mình: "Anh vừa chạy việc ở ngoài về."
"Anh ăn chưa?"
"Anh ăn rồi!"
Trương Mỹ Vân giơ chiếc túi đựng cơm gà về phía Võ Quế Sơn: "Anh đưa cơm gà cho anh Phong giúp em nhé?"
Võ Quế Sơn là trợ lý siêu cấp của Chúng Thanh Phong nên đương nhiên hiểu rõ tính nết của đại boss còn hơn cả đường chỉ trong lòng bàn tay mình.
Chúng Thanh Phong kiếm cớ để Trương Mỹ Vân mang cơm tới, mục đích chính là để gặp cô.
Giờ Võ Quế Sơn lanh chanh mang cơm vào cho đại boss khác nào tự lấy đá đập chân mình.
Anh đâu có ngu.
Đột nhiên mặt Võ Quế Sơn méo xệch, anh cúi gập người xuống, đưa hai tay ôm bụng, rên rỉ: "Thôi chết...không biết vừa nãy ăn phải cái gì...giờ đau bụng quá...em chịu khó...mang đồ vào cho boss giúp anh...anh tạt té vào nhà vệ sinh cái..."
Để tăng thêm phần sinh động, Võ Quế Sơn còn quặp chặt cả hai chân lại với nhau, vừa lết về phía nhà vệ sinh vừa rên rỉ: "Á...đau quá...đau chết mất..."
Trương Mỹ Vân dễ dàng nhìn qua Võ Quế Sơn đang diễn.
Dù diễn rất nhiệt tình, nhưng không có kinh nghiệm thành ra dở tệ.
Trương Mỹ Vân không biết Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn đang giở trò gì, nhưng sợ Thanh Phong đói nên nhanh chóng xách túi đựng cơm gà đi thẳng về phía phòng làm việc của phó chủ tịch.
Qua cánh cửa phòng làm việc đang được mở, Trương Mỹ Vân thấy Chúng Thanh Phong đang ngồi ở ghế sô pha nói chuyện với một cô gái.
Nhìn từ phía sau đã thấy rất quen rồi.
Quan sát kĩ hơn, Trương Mỹ Vân phát hiện ra người đó không phải ai khác chính là chị gái của mình.
Vừa mới cùng nhau ăn cơm ở nhà hàng, giờ Trương Cẩm Đan đã tới gặp Chúng Thanh Phong rôi.
Kể ra tốc độ cũng nhanh đó.
Trương Mỹ Vân thắc mắc Trương Cẩm Đan tới đây làm gì? Lẽ nào chị ta muốn trực tiếp nhờ Chúng Thanh Phong tuyển vào làm nhân viên ở tập đoàn Tân Thế Giới? Trương Mỹ Vân đang phân vân xem có nên vào phòng làm việc của Chúng Thanh Phong hay không thì anh vô tình nhìn ra.
Mắt hai người giao nhau giữa không trung.
Chúng Thanh Phong vẫy tay gọi Trương Mỹ Vân: "Em tới rồi à? Mau vào đi!"
Trương Cẩm Đan xoay người lại, nụ cười trên đôi môi quyến rũ của cô ta nhanh chóng biến mất.
Thay vào đó là ánh nhìn chằm chằm khó chịu xoáy sâu vào người em gái vừa xuất hiện.
Trương Mỹ Vân bước về phía bộ bàn ghế sô pha, thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Chúng Thanh Phong.
Cô vòng tay ôm lấy cánh tay anh, thể hiện sự thân mật giữa hai người.
Nhìn cảnh tượng đó Trương Cẩm Đan cảm thấy vô cùng ngứa mắt.
Nhưng hiện tại cô ta chẳng có tư cách gì để xen vào giữa họ.
"Em tưởng chị đang trên đường về nhà cùng bố mẹ chứ?"
Chúng Thanh Phong nôn nóng giải thích, giống như một người chồng sợ vợ của mình hiểu lâm vậy: "Cấm Đan biết anh thích ăn bánh ở Rue Du Camp nên mang qua cho anh."
Trương Mỹ Vân quay sang nhìn Chúng Thanh Phong trách yêu: "Anh muốn ăn gì cứ bảo em một câu, sao phải làm phiên chị Cẩm Đan.Lịch shopping, đi spa của chị em dày lắm.Lần sau anh đừng làm phiền chị ấy nữa, biết chưa?"
Chúng Thanh Phong vội vàng minh oan: "Anh cũng từ chối rồi đấy chứ.Nhưng chị gái em nhiệt tình quá, cứ đem thẳng qua đây...nên anh cũng không biết phải làm sao nữa."
Trương Cẩm Đan có cái nhìn khác với Chúng Thanh Phong.
Dường như ở bên cạnh Trương Mỹ Vân, anh trở thành con người khác hẳn.
Có chút gì đó trẻ con, ỷ lại.
Nhưng Trương Cẩm Đan không quan tâm.
Điều cô ta muốn là biến anh trở thành bệ đỡ trên con đường làm dâu hào môn của mình.
Không quan tâm tới sự hiện diện của Trương Mỹ Vân, Trương Cẩm Đan nhìn Chúng Thanh Phong hỏi một cách thẳng thắn: "Anh Thanh Phong, nghe nói tập đoàn Tân Thế Giới chuẩn bị có đợt tuyển nhân sự.
Anh thấy có vị trí nào phù hợp với em không?"
Chúng Thanh Phong nhìn thẳng vào mắt Trương Cẩm Đan đáp: "Cái này phải phụ thuộc vào năng lực và bản lĩnh của cá nhân em."
Trương Mỹ Vân rất hài lòng trước câu trả lời của Chúng Thanh Phong.
Cô xoa nhẹ lên cánh tay anh như một lời tán thưởng.
Chúng Thanh Phong vòng tay qua vai Trương Mỹ Vân, kéo cô sát lại gần mình: "Đến ngay cả Mỹ Vân muốn vào làm việc trong tập đoàn Tân Thế Giới cũng phải có năng lực, chứ không phải vì cô ấy là vị hôn thê của anh mà được đặc cách đâu."
Nghe Chúng Thanh Phong nhắc tới hai từ "hôn thê"mà Trương Cẩm Đan cứng đờ người lại.
Không ngờ mối quan hệ giữa hai người họ lại phát triển với tốc độ ánh sáng như vậy.
Chúng Thanh Phong bổ sung thêm: "Anh thật sự bất ngờ khi nhận được lời cầu hôn của Mỹ Vân."
Tí thì Trương Mỹ Vân bị sặc nước bọt.
Cô quay sang lườm Chúng Thanh Phong.
Trong mắt cô bùng lên ngọn lửa giận dữ.
Chúng Thanh Phong bông đùa, tay vô thức đưa lên vuốt tóc Trương Mỹ Vân.
Anh hỏi: "Sao em lại nhìn anh như vậy? Anh nói sai chỗ nào à?"
Lúc này mà lật tẩy Chúng Thanh Phong trước mặt Trương Cẩm Đan thì chẳng khác nào lấy tay tát thẳng vào mặt mình, nên Trương Mỹ Vân đành nín nhịn.
Trương Mỹ Vân chấp nhận biến mình thành nữ chính si tình, thêm mắm dặm muối vào câu chuyện tình sến sẩm của Chúng Thanh Phong.
"Những gì anh nói đều đúng hết.Trước đây em không nhận ra tình cảm của mình dành cho anh.Chỉ tới khi ai đó xuất hiện, em mới thẳng thắn nhìn vào trái tim mình, và phát hiện ra anh đã ở đó từ bao giờ.Em sợ nếu không nói ra anh sẽ thuộc về người khác mất.Nên đành phải hạ cái tôi xuống, gác liêm sỉ sang một bên để tỏ tình."
Trong mắt Chúng Thanh Phong lấp lánh ý cười.
Thật không ngờ Trương Mỹ Vân cũng biết bịa chuyện như vậy.
Anh véo mũi cô, cảm thán: "Em thật sáng suốt làm sao!"
Trương Mỹ Vân nhìn Chúng Thanh Phong, mỉm cười e thẹn: "May mà anh đã nhận lời.Nếu không chắc em đau khổ chết mất.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Nói ra những lời đó xong Trương Mỹ Vân cũng tự cảm thấy nổi da gà vì quá sến.
Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân nhìn vào mắt nhau.
Suýt chút nữa họ đã không nhịn được cười mà làm lộ chuyện trước mặt Trương Cẩm Đan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.