Sau khi đánh Thẩm Toàn Đức một trận tơi bời, Cầm Thanh Tú vẫn thấy chưa hết giận.
Cô ta bèn tắm gội, thay quần áo để ra ngoài.
Lúc từ lâu hai xuống, Câm Thanh Tú thấy Thẩm Toàn Đức vẫn đứng lù lù trong phòng khách nhà mình.
Cô ta trừng mắt nhìn hắn, quát: "Sao còn chưa đi? Hay còn đợi tôi gọi người tới khiêng anh ra?"
Mặt Thẩm Toàn Đức co rúm lại, vẻ đau khổ.
Hắn ta không dám bước lên phía trước vì sợ sẽ làm Cầm Thanh Tú trở nên kích động hơn.
Thẩm Toàn Đức khẽ khàng gọi: "Thanh Tú...
Câm Thanh Tú đáp lại thái độ có vẻ như chân thành của Thẩm Toàn Đức là sự dửng dưng.
Cô ta nói với tông giọng rất bình thường, nhưng Thẩm Toàn Đức có thể nghe ra sự giận dữ trong đó: "Kẻ đồi bại như anh không xứng để gọi tên tôi."
Thẩm Toàn Đức vẫn già mồm: "Anh xin em hãy cho anh một cơ hội.
Anh sẽ chứng minh cho em thấy sự trong sạch của mình."
Câm Thanh Tú nổi quạu: "Tôi bảo anh cút khỏi nhà tôi, anh không hiểu à?"
Thẩm Toàn Đức đứng đực ra như ngỗng, trông vẻ mặt anh ta lúc này vừa khôi hài, vừa tội nghiệp.
Câm Thanh Tú cố tình nói như xát muối vào vết thương của Thẩm Toàn Đức: "Anh có biết vì sao tôi lại chọn một kẻ nghèo hèn như anh làm chồng không? Bởi vì anh thông minh và biết nghe lời.
Nên tốt nhất đừng làm tôi cáu."
Dù cảm thấy bị sỉ nhục, giận tới tím mặt nhưng Thẩm Toàn Đức vẫn nuốt uất hận vào trong.
Anh ta thầm nhủ: "Câm Thanh Tú cứ đợi tới ngày tôi làm lành được cô xem tôi sẽ trừng trị cô như thế nào."
Thẩm Toàn Đức tỏ vẻ ngoan ngoãn như một chú mèo con, mau chóng hối lỗi nhằm xoa dịu cơn giận của Câm Thanh Tú: "Vợ ơi, anh xin lỗi vì đã làm em giận."
Thấy Cầm Thanh Tú im lặng, Thẩm Toàn Đức càng được đà lấn tới.
Hắn líu lo như chim hót.
Nhưng Thẩm Toàn Đức không biết rằng lần này hắn đã đi quá giới hạn.
Cầm Thanh Tú mở túi xách, rút điện thoại gọi điện cho luật sư, bình thản nói: "Tiến hành thủ tục li hôn cho tôi luôn và ngay."
Nghe thấy hai từ "li hôn"
phát ra từ miệng Cầm Thanh Tú, Thẩm Toàn Đức sợ tới chết lặng cả người.
"Vợ ơi! Anh xin em đừng quyết định bất cứ điều gì trong lúc nóng giận..."
Cầm Thanh Tú gắt gỏng, vẻ ghét bỏ: "Kể từ giờ phút này trở đi, tôi không còn bất cứ quan hệ gì với anh nữa."
Thẩm Toàn Đức giơ tay lên, nghiêm túc thê độc: "Anh thề là anh không làm bất cứ chuyện gì sai trái sau lưng em hết.
Nếu anh nói sai, anh sẽ bị sét đánh chết."
"Anh sống hay chết không liên quan gì tới tôi hết."
Nói dứt lời Câm Thanh Tú đi lướt qua Thẩm Toàn Đức mà không buôn nhìn hắn lấy một cái.
Thẩm Toàn Đức định đuổi theo năn nỉ Câm Thanh Tú nhưng dường như cô ta đã đoán trước được tình hình, nên thả nhẹ một câu: "Anh mà đi theo tôi, tôi sẽ đập anh tàn phế luôn."
Ai không rõ tính khí ngang ngược của Câm Thanh Tú chứ riêng Thẩm Toàn Đức thì đã nếm trải qua không ít cay đắng trong quãng thời gian làm chồng cô ta.
Do đó, dù rất muốn đuổi theo Câm Thanh Tú, nhưng Thẩm Toàn Đức chẳng dám nhúc nhích nửa bước.
Tâm trạng đang bực bội nên Câm Thanh Tú quyết định tới bar quẩy cho tới bến.
Mọi lần cô ta đều gọi hội chị em thân thiết đi cùng, nhưng lần này vì vướng phải vụ bê bối chồng ngoại tình nên Thanh Tú âm thầm đi chơi một mình.
Cô ta ghét phải nhìn thấy vẻ mặt cảm thông giả tạo của những người xung quanh.
Tới quán bar, Câm Thanh Tú chọn một góc khuất, ngôi uống hết chén rượu này tới chén rượu khác.
Cầm Thanh Tú không ngờ rằng gã chồng nhát cáy của cô ta lại theo đuổi tới tận quán bar.
Không muốn bị đuổi ra khỏi nhà, cũng không muốn li hôn với mỏ vàng Cầm Thanh Tú nên hôm nay dù có bị đánh tới què chân anh ta cũng chấp nhận.
Thế nên Câm Thanh Tú vừa lên ô tô phút trước, phút sau Thẩm Toàn Đức đã bắt taxi đuổi theo cô ta.
Rút kinh nghiệm lúc ở nhà, Thẩm Toàn Đức không dám xuất đầu lộ diện trước Câm Thanh Tú, chỉ lặng lẽ ngồi một góc quan sát nhất cử nhất động của cô ta.
Giữa sàn nhảy những nam thanh nữ tú, vừa uống rượu, vừa hét hò, nhảy nhót điên cuồng dưới ánh đèn màu và nhạc sàn sôi động.
Thẩm Toàn Đức nhận được cuộc gọi từ bà nội.
Anh ta ra ngoài nghe điện thoại.
Cầm Thanh Tú vẫn tiếp tục rót rượu rồi uống cạn.
Thấy Câm Thanh Tú uống rượu một mình, một người đàn ông gương mặt ưa nhìn, thân hình cân đối đi tới ngồi xuống bên cạnh cô ta.
Anh ta cười giả lả hỏi: "Anh mời em một ly được không?"
Cầm Thanh Tú ngước đôi mắt lờ đờ vì say của mình lên nhìn người đàn ông hỏi: "Anh là ai?"
"Anh là ai có quan trọng không?"
Cầm Thanh Tú cười ngây ngốc: "Không quan trọng!"
"Vậy anh có thể mời người đẹp một ly chứ?"
Câm Thanh Tú gật gật đầu: "Rót rượu đi"
Người đàn ông rót cho mình và Câm Thanh Tú mỗi người một ly rượu.
Rồi anh ta giơ ly rượu của mình lên giao hẹn: "Trăm phần trăm nhé?"
"Trầm phần trăm!"
Hai người cụng ly rồi uống cạn.
Người đàn ông nhìn những giọt rượu tràn xuống khóe miệng, xuống cái cổ cao cao, thanh mảnh của Câm Thanh Tú.
Anh ta gật đầu tỏ vẻ hài lòng, rồi giơ ngón tay cái lên với cô ta.
Đột nhiên Câm Thanh Tú quay sang nhìn người đàn ông hỏi: "Anh muốn nhảy một chút không?"
"Rất hân hạnh!"
Người đàn ông chìa tay ra đỡ Câm Thanh Tú xuống khỏi ghế, dìu cô ra giữa sàn nhảy.
Có sự tác động của rượu và âm nhạc Câm Thanh Tú nhảy bốc lửa, gợi cảm, nhận được sự cổ vũ nhiệt tình từ cánh đàn ông xung quanh.
Bỗng chốc Câm Thanh Tú trở thành trung tâm của quán bar.
Mọi người hò hét, vỗ tay, huýt sáo để cổ vũ cho cô ta.
Sau khi thấm mệt, Câm Thanh Tú loạng choạng quay trở về bàn ngồi.
Người đàn ông lúc nãy vòng tay ra ôm eo cô.
Dù đã say mèm nhưng Cầm Thanh Tú vẫn cố đẩy anh ta ra.
Người đàn ông ôm Cầm Thanh Tú chặt hơn.
Anh ta nói: "Nhà em ở đâu, để anh đưa em về!"
"Tránh ra!"
"Em tới đây không phải muốn tìm sự an ủi sao? Có anh đây đừng ngại..."
Bàn tay của người đàn ông từ trên eo Câm Thanh Tú dân hạ xuống, vỗ nhẹ vào mông cô.
Cầm Thanh Tú đẩy người đàn ông ra rồi vung tay tát mạnh vào mặt anh ta, hét lên giận dữ: "Khốn kiếp! Anh biết tôi là ai không mà dám động đến tôi?"
Một vài người xung quanh bắt đầu chỉ trỏ, bàn tán.
Người đàn ông đưa tay lên sờ má, nhìn Câm Thanh Tú nhếch môi chế giễu: "Không phải mục đích của cô tới đây là để câu dẫn đàn ông kiếm tiên sao? Cô thích tiên tôi cho cô..."
Anh ta rút ra một tập tiền mệnh giá năm trăm nghìn rồi kéo cổ váy của Cầm Thanh Tú ra, nhét tiền vào trong ngực cô ta.
Cầm Thanh Tú chộp lấy chai rượu trên mặt quầy bar, đập mạnh vào đầu người đàn ông.
Anh ta choáng váng, lùi lại phía sau vài bước.
Một dòng máu đỏ tươi chảy từ trên đỉnh đầu dọc xuống thái dương anh ta.
Những người tò mò hóng chuyện vây xung quanh hai người mỗi lúc một đông hơn.
Người đàn ông định lao vào đánh Câm Thanh Tú thì Thẩm Toàn Đức xuất hiện kịp thời ngăn lại.
Thẩm Toàn Đức đã phải sử dụng rất nhiều tiền mới có thể giải quyết ổn thỏa việc này và xoa dịu người đàn ông kia.
Khi Thẩm Toàn Đức định dìu Câm Thanh Tú về thì bị cô ta đạp ngã sõng soài ra sàn nhà.
Mặc dù say nhưng Câm Thanh Tú vẫn đủ tỉnh táo để gọi người tới đón về mà không cần tới sự giúp đỡ của hắn ta.